“Tôi từng là một học sinh cá biệt – từng bắn súng cao su vào thầy hiệu trưởng, từng muốn bỏ nhà đi bụi…”
Tuổi thơ không trọn vẹn, nhiều tổn thương khiến cô bé Ngọc ngày ấy trở nên nổi loạn và bất cần.
Cho đến khi một người cô giáo đặc biệt xuất hiện – bằng những câu chuyện văn chương và tình yêu thương, đã thắp sáng lại trong cô niềm tin và khát khao học tập.
Từ đó, Ngọc lao vào sách vở, học ngày học đêm, thi đỗ vào Trường Chuyên Trần Phú Hải Phòng, giờ đã trở thành Tiến sĩ Giáo dục, mở ra một chương hoàn toàn mới của cuộc đời.
Với sự thay đổi của chính bản thân, cô Ngọc đã nhận ra rằng chính sự ảnh hưởng của người cô giáo đó đã giúp cô trở thành một phiên bản tốt hơn mà bản thân thậm chí chưa từng tưởng tượng được.
Chính vì từng lạc lối và được dẫn đường bằng tình yêu thương, TS. Trần Khánh Ngọc hiểu rằng: giáo dục đích thực không chỉ là truyền đạt kiến thức, mà là thắp lên niềm tin – cảm hứng – và động lực để mỗi người học tìm thấy con đường của chính mình.